Chẳng bao lâu sau, vạn vật lại chìm vào yên tĩnh, Tiểu Xích mím chặt môi, mắt nhìn thẳng, đôi mắt sáng ngời. Thiên Đoạn Đại Bình Nguyên là nơi nào chứ, nó chưa từng nghe qua! Tiểu Hạc cưỡi trên lưng nó, chải lại bộ bờm hơi rối, vẻ mặt vô cùng chân thật.
Trần Tầm một tay ôm đầu Đại Hắc Ngưu, một tay cầm bản đồ, bọn hắn đang đi về phía nơi bán địa sản ở Hỗn Nguyên Tiên Thành.
Hôm sau, trời vừa hửng sáng.
Ngoại ô Hỗn Nguyên Tiên Thành, nơi tựa núi kề sông, dưới một ngọn núi nhỏ vô danh, núi non tú lệ, một hàng bóng người đang đứng, ai nấy đều khẽ ngẩng đầu.